Còn gì để mang theo...
Con người ta hình như đến một tuổi nào đó sẽ ngộ ra rằng cuộc đời thật ra chẳng có gì quan trọng. Cuối cùng rồi như nhau cả. Bạn có thể có một cuộc đời sung sướng, hạnh phúc hay bạn đã phải lầm than, nghèo túng, khổ đau. Cuối con đường có khác gì nhau đâu. Lúc xuôi tay, quân vương hay kẻ cơ hàn đều là sự giã biệt. Có thể có kẻ sẽ có tiền hô hậu ủng, kèn trống vang trời. Có người bó trong chiếc chiếu rách đi giữa mưa rơi. Nhưng cả hai đều chẳng còn biết gì, tất cả đều đang làm cho người sống.
Õ)ỜƠỶ0UầầỊỖẵẬ<ậ0#ỖƠầậể0#ỊỖậ#ệậ-U0<(2MƠỶ#2ậ#ấNỖÔộ52Ơ({Ơ@,Ơ1U2(Ơậ)#3ÓÓÓÕ/)ỜÔÕẵƠỶ0UầầỊỖẵù#UỸỖÔộ32Ơ2(eắ<ƠậUƠ){2)Ơ2)eƠ@?2Ơ1àậƠậẩạ<Ơ2Ù3Ơ@4Ơầ*Ơ2(àƠấUƠấỪ2(ƠỶẩàỶƠ@ắ<Ơậ)YậƠấUƠỶ)Ử2(ƠỶ4Ơ({ƠâẩU2Ơậấ62(ÓƠộẩa<ƠỶb2(Ơấá<Ơ2)eƠ2)UẩƠỶỦÓƠồỤ2ƠỶ4Ơậ),ƠỶ4Ơ1àậƠỶẩàỶƠ@ắ<Ơầẩ2(Ơầeă2(OƠ)Ụ2)Ơẵ)ẫỶƠ)UểƠỴỤ2Ơ@ŨƠẵ)Ủ<Ơ0X1Ơậ)U2OƠ2()è3Ơậẫ2(OƠ )ạƠ@UẩÓƠộẩa<ƠỶ32Ơ@eắ2(ƠỶ4Ơ )ÚỶƠ({Ơ2)UẩƠ@VẩÓƠữẫỶƠệẩ9<ƠậUểOƠâẩV2Ơếeã2(Ơ)UểƠ %ƠỶãƠ)Ù2Ơ@:ẩƠ0ÙƠầẻƠ(<ŨƠỴ<;ậÓƠộ4Ơậ),ƠỶ4Ơ %Ơầ*ƠỶ4Ơậ<:2Ơ)9Ơ)YẩƠd2(OƠ è2Ơậấa2(ƠếU2(Ơậấắ<ÓƠộ4Ơ2(eắ<ƠỴ4Ơậấ32(ƠỶ)Ỷ)Ơ hƠỶéƠ1Ũ<ƠâẩÝ2ƠâẩU2)Ơ@,Ơ@eUƠ@?2Ơ0ả<Ơ0X1Ơậ2)ƠỶÚ<Ơậ)Ứ2(Ơ0ằ<ƠWểƠ0ÙƠỶ)2)Ơ1{2)Ơ0ÙƠ@<:ẩƠ )4Ơ2)WậÓƠữÙ1Ơ@eằỶƠ@<:ẩƠ@4Ơ0ÙƠậUƠ@ŨƠỶ4Ơậ),ƠậẻƠ)Ù3ÓÕ/ẵÔÕẵƠỶ0UầầỊỖẵồ3ỸểỖÔỗ?2Ơ1àậƠậẩạ<Ơ2Ù3Ơ@4OƠ2(eắ<ƠậUƠ1ă<Ơ)<,ẩƠ@eằỶƠấỪ2(Ơ0Ứ2(Ơ2()#Ơ1ă<Ơ0ÙƠ@<:ẩƠỶX2Ơậ)2)Ơ0ÙƠầ32Ơẵ)W2ƠậấU2(Ơ@<,1ƠỶ)3Ơậẩạ<Ơ(<ÙÓÕ/ẵÔÕẵƠỶ0UầầỊỖẵồ3ỸểỖÔỗ?2Ơ1àậƠậẩạ<Ơ2Ù3Ơ@4OƠỶ32Ơ2(eắ<Ơầ*Ơ)<,ẩƠ@eằỶƠấỪ2(Ơ@<:ẩƠỶãƠỴỦ2ƠỶdUƠỶ32Ơ2(eắ<Ơ0ÙƠầẻƠỶ9Ơ@ã2ÓƠộ32Ơ2(eắ<Ơầ<2)ƠấUƠ1àậƠ1{2)ƠếÙƠ1WậƠ@<ƠỶđ2(ƠỶ)[Ơ1àậƠ1{2)ÓƠử)92(ƠU<Ơầa2(Ơậ)UểƠậUƠếÙƠỶđ2(ƠỶ)Ử2(ƠU<ƠỶ)?ậƠậ)UểƠậUÓƠú2)Ơ0ÙƠ0ẫỶƠ(Ự1Ơ2)W1Ơ2ả<ƠỶ9Ơ@ã2Ơ2)<:ẩƠ2)WậÓÕ/ẵÔÕẵƠỶ0UầầỊỖẵồ3ỸểỖÔẬă<Ơ1àậƠ0ẫỶƠ2Ù3Ơ@4OƠ2(eắ<ƠậUƠ)<,ẩƠ@eằỶƠ0ÙƠầa2(Ơ0ÙƠ@,Ơ0Ù1ƠỶ)3Ơ@dƠỴa2ƠỴạ2Ơẵ)Y2Ơ@a<Ơếă<ƠỶẩàỶƠ@ắ<ÓƠồạ2Ơẵ)Y2Ơếă<ƠâẩÚƠ )éƠ0ÙƠậấỦƠ)ậƠ)UểƠ2)<:ẩƠỶđ2(ƠỶ)[ƠâẩÝ2ƠâẩU2)Ơậẹ2(Ơ@4ƠỴạ2Ơẵ)Y2ÓƠộ4Ơ %Ơ0Ù1Ơ )92(Ơ@dƠậ){Ơ0ÙƠậ)