
{title}
{publish}
{head}
PTO- Thị xã này cũng như bao thị xã tỉnh lẻ khác, có một quán nước trà nhỏ nép mình dưới một bóng cây đa cổ thụ bên con đường ra bến xe liên tỉnh. Chủ quán nước trà là một người đàn bà có khuôn mặt phúc hậu, ngoài sáu mươi tuổi. Bà thường ngồi sau cái bàn lớn bày bán đủ thứ hoa quả, bánh trái. Một buổi chiều, trời đang quang bỗng tối sầm và một cơn mưa bất chợp ập tới. Hai người khách, một nam, một nữ, còn trẻ chạy ào vào quán. Người thanh niên nói :
- Hay quá! Trời lại đổ cơn mưa đúng lúc chúng mình đi ngang cái quán này, bây giờ thì tha hồ mà ngồi nói chuyện!...
Người con gái:
- Nhưng thế này thì chúng mình không đến nhà mẹ Hậu được mất! Bây giờ đã bốn giờ rồi, tạnh mưa thì tối!...
- Em cứ hay lo bò trắng răng! Mọi việc coi như đã xong, tư liệu về mẹ anh đã lấy đầy đủ ở phòng Lao động- thương binh xã hội. Gặp mặt được thì tốt, còn nếu không gặp được cũng không sao. Anh sẽ giúp em “hư cấu” thật sinh động như là đã ngồi nói chuyện hẳn hoi!
- Nhưng em vẫn thấy cần phải gặp trực tiếp thì bài viết mới hay được. Đây là mình viết về người thật việc thật mà anh!
- Chà, em lại định lên lớp cho anh về nghiệp vụ viết nữa cơ à? Em là phóng viên tập sự, anh là phóng viên kèm cặp, hướng dẫn em hay là ngược lại?
- Em đâu dám… Nhưng em nghĩ là nếu gặp được nhân vật ấy thì sẽ có rất nhiều điều bất ngờ…
- Thôi em ơi, đời làm phóng viên còn nhiều cái bất ngờ có khi còn ly kỳ rùng rợn ấy chứ. Còn mấy cái bài viết về các bà mẹ anh hùng này là nhiệm vụ chính trị. Kìa, em thích ăn uống cái gì cứ “tùy nghi”, đi với anh thì cứ xả láng… À, để anh xem cái phong bì vừa nãy nào?
Trời đã mưa lớn, nước đổ rào rào từ trên bầu trời đen kịt không biết đến bao giờ mới hết. Người thanh niên mở cái cặp đen căng phồng lấy ra một cái phong bì. Đúng lúc đó, có hai thanh niên người ướt như chuột lột từ ngoài chạy ào vào. Cả hai người này đều cởi phăng áo ra lau mặt rồi vứt ra ghế, để lộ hai thân hình đen nhẫy nhằng nhịt những vết xăm quái dị. Một thằng nhìn chằm chằm vào cái phong bì của người thanh niên vào trước và tiến lại, ngồi sát cạnh rồi nói:
- Đúng là chết đuối vớ được cọc!... Báo cáo ông anh, chúng em hai ngày nay chưa có cái gì vào bụng, xin ông anh chi viện cho chút đỉnh!
Vừa nói dứt lời, hắn đã nhanh tay giật phắt cái phong bì đồng thời tay kia rút trong túi quần ra một lưỡi dao sáng lóe. Người thanh niên bàng hoàng ngồi bất động không biết phản ứng ra sao. Trong khi đó, thằng thứ hai ngồi sát lại gần cô gái vừa quàng tay ôm choàng lấy cô vừa nói:
- Cô em xinh đẹp ơi, anh lạnh quá cho anh mượn cái áo được chăng ? Yêu nhau cởi áo cho nhau đi!...
Vừa nói nó vừa đưa tay bóp vào ngực cô gái, nhanh như chớp, bà chủ quán rút trong gầm bàn ra một thanh tre dài xỉa vào thằng này một cái khiến hắn đổ kềnh ra nằm bất tỉnh. Thằng kia thấy vậy thì vừa bật dậy vừa la lớn:- Điểm huyệt đặc công!...
Tên này định bỏ chạy thì bà chủ quán hét lên một tiếng khiến hắn đứng như trời trồng. Bà chủ quán lừ mắt nhìn hắn và nói:
- Chúng mày ở đâu mà dám tới đây làm loạn hả?
Thằng kia sụp xuống đất lạy như tế sao.
- Dạ… Chúng con chót dại lần đầu, xin mẹ tha tội, con sẽ không bao giờ làm bậy nữa ạ…
Bà chủ quán nói:- Chúng mày khôn hồn thì về làm ăn lương thiện. Nếu còn giở trò trấn lột mất dạy ra, ta sẽ cho chúng mày nằm luôn!
Rồi bà chủ quán nước hạ giọng:
- Cõng thằng bạn mày về bóp thuốc cho nó trong ba ngày… như thế để chúng mày có thời gian mà ăn năn hối cải!
Khi hai thằng trấn lột đã cõng nhau rakhỏi quán, người thanh niên và cô gái vẫn còn bàng hoàng, ngơ ngác như là không hiểu chuyện gì đã xảy ra !... Chợt nhìn thấy cái phong bì còn ở trên bàn, người thanh niên vồ lấy và đút nhanh vào túi. Đoạn anh ta nói với cô gái:
- Thôi ta về đi em!... Đúng là ra ngõ gặp gái, sao hôm nay xúi quẩy thế ! Biết thế này thì đi nhậu với bên công ty du lịch có phải hơn không!... Về đi em!...
Cô gái nhìn chằm chằm vào người thanh niên không dấu được vẻ phẫn nộ, rồi cô đứng bật dậy nói giọng gay gắt:
- Tôi không ngờ anh lại là người như thế. Trong công việc thì anh cẩu thả, chủ quan chỉ biết dựa vào báo cáo. Vậy mà lúc nào anh cũng nói như thánh, tướng nhưng khi có chuyện thì anh lại bộc lộ rõ sự hèn mạt của mình. Tôi không cần sự hướng dẫn, kèm cặp từ một người như anh nữa. Nếu muốn anh có thể về trước, còn tôi, tôi sẽ đi tìm gặp bằng được bà mẹ ấy để tìm hiểu và viết một bài viết trung thực chứ không phải kiểu bài "hư cấu" như của anh.
Nói rồi, con gái ngồi thụp xuống và ôm mặt khóc nấc. Trời vẫn mưa như trút. Người con trai lẩm bẩm cái gì đó rồi ra đứng ngoài cửa quán, tay chống nạnh, nhìn trời. Bà chủ quán bỗng nói:
- Mời anh ra ngay khỏi quán nước của tôi!Người con trai giật mình quay lại nhìn bà chủ quán, bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của bà anh ta bỗng run lên và lật đật lao ra ngoài trời mưa…
Bà chủ quán rót chén nước trà nóng đưa cho người con gái:
- Con uống đi cho ấm bụng!
Người con gái như bừng tỉnh, nhận lấy chén nước và uống một hơi rồi cứ nhìn bà chủ quán như bị thôi miên. Bà chủ quán nói:
- Con là nhà báo à?
- Dạ… con mới đang tập sự làm nhà báo… Mẹ cho con hỏi đường về phường Thắng Lợi. Con muốn gặp bà mẹ Hậu có hai con là liệt sĩ và bản thân bà cũng là dũng sĩ diệt Mỹ thời chiến tranh. Bà còn là thương binh nữa.
- Phường Thắng Lợi thì gần đây thôi. Nhưng con tính gặp bà Hậu để viết cái gì?
- Con sẽ viết về cuộc đời của bà Hậu: Rất anh hùng nhưng cũng đầy thương đau …
- Nhưng đang mưa thế này đi làm sao được ?
- Mưa con cũng đi, con có áo mưa đây rồi, con phải gặp bà Hậu bằng được!
- Nhưng bây giờ chắc bà Hậu không có nhà đâu. Con cứ ngồi đây chơi, ăn uống gì đi …
- Con sẽ đến nhà bà Hậu ngồi đợi… Mẹ chỉ đường cho con tới nhà bà Hậu đi mẹ!
Bà chủ quán im lặng, âu yếm nhìn cô gái. Cô gái lại giục bà chỉ đường. Bà chủ quán chợt lặng người đi giây lát, trên gò má bà lăn xuống những giọt nước mắt nóng bỏng…Cô gái thấy vậy thì ngồi sát lại ôm lấy bà, cô lo lắng hỏi:
- Kìa, mẹ làm sao vậy? Làm sao mẹ lại khóc?
Bà chủ quán ôm lấy cô gái, nhẹ vuốt tóc cô, nâng cằm cô lên, nhìn vào mắt cô mà nghẹn ngào nói:
Mẹ là người con cần gặp đây!... Con gái của mẹ, lúc còn sống nó cũng giống con lắm. Nó cũng mơ ước trở thành nhà báo… Nhìn thấy con, mẹ cứ ngỡ là nó sống lại.Đỗ Ngọc Thạch
baophutho.vn Ngày 4/4 (tức ngày 7/3 năm Ất Tỵ 2025), tại Bảo tàng Hùng Vương – Khu Di tích lịch sử Đền Hùng, Hội Liên hiệp Văn học nghệ thuật tỉnh tổ chức...
baophutho.vn Từ ngày 29/3 đến ngày 7/4 (tức ngày 01/3 - 10/3 năm Ất Tỵ) Trung tâm Văn hóa - Điện ảnh, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Phú Thọ tổ chức Đợt...
Chiều 10-6, Ban tổ chức cuộc thi tác phẩm báo chí và sáng tác ca khúc về chủ đề "Trường Sa và biển đảo quê hương Khánh Hòa" đã trao giải thưởng cho 28 tác giả...
Bộ Văn hoá, Thể thao và Du lịch đã thành lập Hội đồng thẩm định hồ sơ xét đặc cách truy tặng danh hiệu Nghệ sĩ ưu tú đối với cố nghệ sĩ Văn Hiệp.
Hội Nghệ sĩ Nhiếp ảnh Việt Nam tổ chức phát động cuộc thi ảnh nghệ thuật quốc tế lần thứ 7 năm 2013...
Ấn bản tiếng Việt của bộ sách “Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên” (Little House on the Prairie) của nữ nhà văn người Mỹ...
Văn học Việt Nam hiện nay không có nhiều giải thưởng và còn ít hơn thế nữa là các giải thưởng có uy tín, có thể là một chỗ dựa cho bạn đọc...
PTO- Lần theo âm vang điệu hát “tềnh là tềnh, tang tềnh là tang tềnh” phát ra từ nhà đa năng của Trường THCS Gia Cẩm, thấy bâng khuâng trước cảnh các chị em đang mê đắm trong...
PTO- Ngày 20-5, Hội Liên hiệp văn học nghệ thuật tỉnh tổ chức khai mạc trại sáng tác nhiếp ảnh năm 2013.
Tối 18/5, tại Trung tâm Văn hóa thông tin tỉnh Quảng Nam, cuộc thi Nghệ thuật sân khấu Tuồng và Dân ca kịch chuyên nghiệp toàn quốc 2013 đã chính thức được khai mạc...
PTO- Thơ ca về Bác Hồ là một bộ phận khăng khít của văn nghệ kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ bởi lẽ Bác là linh hồn, là người tổ chức và lãnh đạo hai cuộc kháng chiến trường kỳ đó.
Nhân dịp kỷ niệm "Ngày Quốc tế Bảo tàng" (18/5), từ ngày 19 - 29/5, Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam sẽ tổ chức triển lãm chuyên đề "Mạch nguồn hạnh phúc"...