
{title}
{publish}
{head}
“Tháng Tư ơi sao yêu nhiều đến thế/Một khoảng trời, một chút bâng khuâng/Nắng lung linh bỏ mùa xuân ở lại/Em gọi hè trong chiếc lá me bay”. Thật chẳng thể nào đếm nổi bao nhiêu...
Cả một đời dò dẫm trong mớ bùn, đến cuối cùng nội cũng vùi mình trong đấy. Mùi bùn như ấp ôm cả một kiếp lam lũ của nội, thấy thương sao mà thương lạ thương kỳ.
PTO- Anh nắm tay em đi giữa phố phường Người xe ngược xuôi đi về hối hả Mùa thu đến trời trong xanh quá Rạng rỡ đất này một trăm mười lăm năm
PTO- Anh nắm tay em đi giữa phố phường Người xe ngược xuôi đi về hối hả Mùa thu đến trời trong xanh quá Rạng rỡ đất này một trăm mười lăm năm
PTO- Chào bố Khả! Hây dà! Dạo này trông bố tráng kiện hồng hào quá. Khéo lấy vợ nữa được đấy. Tiếng choe chóe như giọng quan hoạn, chua loét như khế giữa vụ kia đích thị thằng...
PTO- Chào bố Khả! Hây dà! Dạo này trông bố tráng kiện hồng hào quá. Khéo lấy vợ nữa được đấy. Tiếng choe chóe như giọng quan hoạn, chua loét như khế giữa vụ kia đích thị thằng...
Buổi sáng ấy, nắng Ba Đình rực rỡ Hàng triệu người nín thở ngước lên Bác Hồ đó - bộ ka ki giản dị Người nhìn ta đôi mắt dịu hiền
Buổi sáng ấy, nắng Ba Đình rực rỡ Hàng triệu người nín thở ngước lên Bác Hồ đó - bộ ka ki giản dị Người nhìn ta đôi mắt dịu hiền
(PTĐT) Tiếng giày dép loẹt khoẹt ran lên trên các nẻo đường bê tông của xóm thợ. Người ta í ới gọi nhau lên xe buýt, những cái xe buýt dài như toa tàu mới toanh, sơn màu tím...
(PTĐT) Tiếng giày dép loẹt khoẹt ran lên trên các nẻo đường bê tông của xóm thợ. Người ta í ới gọi nhau lên xe buýt, những cái xe buýt dài như toa tàu mới toanh, sơn màu tím...
(PTĐT) Nhỏ Choắt là đứa thật lắm mồm, nhưng chỉ là với tôi mà thôi. Với những đứa trẻ khác trong xóm, nó chẳng bao giờ nói chuyện lấy một lời. Vậy mà với tôi, một thằng con...
(PTĐT) Nhỏ Choắt là đứa thật lắm mồm, nhưng chỉ là với tôi mà thôi. Với những đứa trẻ khác trong xóm, nó chẳng bao giờ nói chuyện lấy một lời. Vậy mà với tôi, một thằng con...