Cập nhật:  GMT+7

Mật ngọt của mùa màng

Nếu trên bầu trời xanh, mây trắng kỳ ảo thì dưới tán cây dịu mát là cả một sự sinh tồn lặng lẽ. Nào là lộc biếc, hoa, trái ngọt, nào là tiếng chim và cả những cánh ong bay xây tổ và tìm mật. Một hôm, khi đã thấy mệt mỏi với những công việc lặp đi lặp lại hàng ngày, tôi tìm về ngao du trên những lối mòn bằng nếp nghĩ quen thuộc ấy...

Mật ngọt của mùa màng

Tuổi thơ cũng là mật ngọt. Cái cảm giác lần đầu tiên được nếm vị ngọt sắc mà thơm, mà đắm say của mật ong còn đọng trên đầu lưỡi sau bao đắng cay. Chỉ những đôi cánh bé nhỏ ấy mới tìm thấy dưới vòm xanh mát, trong kẽ lá keo, trong hương hoa, thứ ngọt ngào nhất để kết lại xây tổ.

Nhớ ngày xưa, nghe người lớn bảo, trong một khu rừng luôn có vị đắng và ngọt, gọi là mật nhưng đâu phải thứ nào cũng êm dịu, ngọt lạnh. Điều quan trọng là ta cần đến nó để làm gì và nó giúp ta vào lúc nào?

Tôi nhớ có một tháng ba khi măng đắng đội đất nhô lên. Có thể khi chọc cái giáo nhọn hoắt của mình lên nền trời xanh, nó sẽ như muôn vàn thứ tre trúc khác. Nhưng khi còn là cây măng, cái vị đắng của nó như một thứ kháng sinh thấm vào đầu lưỡi đậm đà, như thấm vào dạ dày mà chảy khắp thân thể một sự khoan khoái dễ chịu.

Tôi lặng lẽ đứng dưới tán cây, vòm xanh chưa bao giờ cũ đi dù năm tháng đã qua. Mưa nắng chỉ khắc vào được lớp vỏ xù xì nhát cứa chứ đâu thể làm nhạt đi màu xanh, vị quả. Những cái rễ phong lan cứ thế bám vào lớp vỏ mà đọng lại bằng những bông hoa chẳng bao giờ lẫn với những loài trên mặt đất. Phải chăng, đọng trên lớp vỏ cội cằn, thô nhám ấy là thứ mật bền bỉ của thời gian mà bấy lâu tôi không nhận ra...

Nhớ ngày tôi chuyển đến sống ở khu đô thị mới, trước đây là khu đất trống với những cái cây thấp đã được phá bỏ. Màu sơn trắng khiến những đàn sẻ, đàn ong bỡ ngỡ chưa dám đến gần. Loài vật có một thứ mẫn cảm với những hoá chất được con người tạo nên - một thứ mùi vị nằm ngoài quy luật sinh tồn của chúng. Thế rồi, khi màu sơn đã hoang hoải, lớp ngói lợp phía trên đã phai màu bắt đầu thấy những tiếng vo ve. Cái tổ ong nằm ngay trong tầm kiểm soát của camera an ninh phía đầu hồi, nó cứ lớn dần lên trong khuôn hình vô cảm.

Bác bảo vệ lo lắng vì có đứa trẻ bị ong đốt. Có người ngỏ ý sẽ đến bắt lấy mật. Thôi thì chẳng có hoa rừng nhưng ít ra cũng còn đáng tin hơn những thứ được quảng cáo trên mạng.

Theo Bùi Việt Phương (Báo Hòa Bình)


Theo Bùi Việt Phương (Báo Hòa Bình)

 Từ khóa:
 {name} - {time}
{body}
 {name} - {time}
{body}

0 bình luận

Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng. Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu

Xem thêm

Tản văn: Gia đình tôi

Tản văn: Gia đình tôi
2024-04-18 21:53:00

Chúng tôi thương ba mẹ gồng gánh nuôi nấng các con. Ba mẹ đem đến cho chúng tôi tình yêu thương vô bờ bến, một tuổi thơ đầy ắp tiếng cười...

Phía sau những tấm mành rối nước

Phía sau những tấm mành rối nước
2024-04-18 08:04:00

baophutho.vn Đến hẹn lại lên, vào dịp Giỗ Tổ Hùng Vương - Lễ hội Đền Hùng, dưới mái thủy đình cong cong tại hồ Khuôn Muồi, Khu di tích lịch sử Đền Hùng,...

Những ngọn đèn thắp trong kẽ lá

Những ngọn đèn thắp trong kẽ lá
2024-04-16 14:56:00

Những ngày giao mùa, vòm trời như cao rộng, thoáng đạt hơn, cơn mưa phùn được thay bởi nắng mới mùa hè. Đi bộ dọc con phố quen, để tận hưởng cảm giác sảng khoái của chớm hạ,...

Mùa gặt trong kí ức

Mùa gặt trong kí ức
2024-04-15 09:27:00

Buổi sáng thức giấc, nhìn ra phía cửa sổ thấy màu nắng vàng ngập tràn khắp lối. Tôi nhận ra mùa Hạ đã về tự khi nào. Thốt nhiên, khi đó kí ức của tôi lại neo về những ngày xưa...

Tin địa phương

Xem thêm Thành phố Việt Trì

Thời tiết

POWERED BY
Việt Long