
{title}
{publish}
{head}
“Tháng Tư ơi sao yêu nhiều đến thế/Một khoảng trời, một chút bâng khuâng/Nắng lung linh bỏ mùa xuân ở lại/Em gọi hè trong chiếc lá me bay”. Thật chẳng thể nào đếm nổi bao nhiêu...
Cả một đời dò dẫm trong mớ bùn, đến cuối cùng nội cũng vùi mình trong đấy. Mùi bùn như ấp ôm cả một kiếp lam lũ của nội, thấy thương sao mà thương lạ thương kỳ.
Rời Berlin đưa em sang Paris Theo cánh én chúng ta về Hà Nội Đường bay dài mà lòng vui phơi phới Bao năm rồi, ta lại trở về quê
Rời Berlin đưa em sang Paris Theo cánh én chúng ta về Hà Nội Đường bay dài mà lòng vui phơi phới Bao năm rồi, ta lại trở về quê
Từ trên núi Nghĩa Cương Nhìn trời mây non nước Nghe âm vang thủa trước Tiếng trống đồng xa xa.
Từ trên núi Nghĩa Cương Nhìn trời mây non nước Nghe âm vang thủa trước Tiếng trống đồng xa xa.
PTO- Đây là tập thơ thứ 3 của Câu lạc bộ thơ Người cao tuổi tỉnh Yên Bái sau 10 năm thành lập, kể từ mùa thu 1996. Cội nguồn cùng hai tập trước (Từ đất này, Đất gọi) làm thành...
PTO- Đây là tập thơ thứ 3 của Câu lạc bộ thơ Người cao tuổi tỉnh Yên Bái sau 10 năm thành lập, kể từ mùa thu 1996. Cội nguồn cùng hai tập trước (Từ đất này, Đất gọi) làm thành...
PTO- Đúng là: “Sống mỗi người mỗi nết!” Bà Hạ phải cái nết hay dậy sớm, làm ông rất khó chịu, vì phải rời cái “lò than” nóng rừng rực, những sáng mùa đông giá lạnh và làn gió...
PTO- Đúng là: “Sống mỗi người mỗi nết!” Bà Hạ phải cái nết hay dậy sớm, làm ông rất khó chịu, vì phải rời cái “lò than” nóng rừng rực, những sáng mùa đông giá lạnh và làn gió...
PTO- Trong một ngày đầu xuân Đinh Hợi, tôi vui mừng được tập “Ảnh Việt Nam thế kỷ XX” do một người bạn thân đã nghỉ hưu, trước đây công tác tại Bộ Văn hóa - Thông tin gửi tặng.
PTO- Trong một ngày đầu xuân Đinh Hợi, tôi vui mừng được tập “Ảnh Việt Nam thế kỷ XX” do một người bạn thân đã nghỉ hưu, trước đây công tác tại Bộ Văn hóa - Thông tin gửi tặng.