Ai thương quê một mùa rau dại
- Chú ơi! Mua rau cho chị đi! Rau sạch đó chú! Giọng hồ hởi, người đàn bà nhà quê lam lũ chào mời tôi với những mớ rau xanh non mơn mởn trong một phiên chợ chiều. Cái màu xanh nõn nà khiến người ta thích mắt, họ say cái vẻ khỏe khoắn của những cọng rau ấy. Còn tôi, tôi lại say cái vẻ đẹp mộc mạc và bình dị của một loại rau cuối rổ, một loài rau như nhắc nhở cho tôi về những hồi ức của một thuở xa xăm nào đó. Những hồi ức đang dần bị lãng quên bởi dòng đời vội vã trong sự bon chen của cuộc sống mưu sinh. Cái nỗi lo cơm áo gạo tiền nuốt chửng tôi trong nhịp sống vội vàng để một phút bình lặng tôi lại nhớ về nó, một hồi ức thân thương mang tên mùa rau dại...