
{title}
{publish}
{head}
“Tháng Tư ơi sao yêu nhiều đến thế/Một khoảng trời, một chút bâng khuâng/Nắng lung linh bỏ mùa xuân ở lại/Em gọi hè trong chiếc lá me bay”. Thật chẳng thể nào đếm nổi bao nhiêu...
Cả một đời dò dẫm trong mớ bùn, đến cuối cùng nội cũng vùi mình trong đấy. Mùi bùn như ấp ôm cả một kiếp lam lũ của nội, thấy thương sao mà thương lạ thương kỳ.
Ba chàng thanh niên dầm chân đầu suối Ba mươi cô gái khỏa thân cuối dòng Chỉ vậy - ba cặp chân đàn ông - ba cặp chân người lính Chỉ vậy - ba mươi cô gái thanh niên xung phong
Ba chàng thanh niên dầm chân đầu suối Ba mươi cô gái khỏa thân cuối dòng Chỉ vậy - ba cặp chân đàn ông - ba cặp chân người lính Chỉ vậy - ba mươi cô gái thanh niên xung phong
Lối về tháng Bảy… mưa ngâu Nẻo xa lá mỏng trên đầu mưa xiên Mưa như lạ gió như quen Triền sông lấp loáng nước lên xô bờ
Lối về tháng Bảy… mưa ngâu Nẻo xa lá mỏng trên đầu mưa xiên Mưa như lạ gió như quen Triền sông lấp loáng nước lên xô bờ
PTO- Đêm nay bà trằn trọc không ngủ được có lẽ vì hồi chiều con cháu tổ chức lễ thượng thọ cho bà. Hàng xóm, con cháu đến chúc mừng ngồi chật cả cái rạp ngoài sân.
PTO- Đêm nay bà trằn trọc không ngủ được có lẽ vì hồi chiều con cháu tổ chức lễ thượng thọ cho bà. Hàng xóm, con cháu đến chúc mừng ngồi chật cả cái rạp ngoài sân.
PTO- Trời vừa sẩm tối, người ta đã nghe thấy hai vợ chồng ông Nhỡ cái nhau. Lúc đầu chỉ là giảng giải tranh luận, ai dè về sau ầm ĩ cả lên. Trẻ con đến xem chật cả ngõ.
PTO- Trời vừa sẩm tối, người ta đã nghe thấy hai vợ chồng ông Nhỡ cái nhau. Lúc đầu chỉ là giảng giải tranh luận, ai dè về sau ầm ĩ cả lên. Trẻ con đến xem chật cả ngõ.
PTO- Ngoại tôi là người vùng biển chính gốc. Gần 80 tuổi mà nước da vẫn đượm màu nâu bóng. Hai cánh tay luôn ở trần với bắp thịt còn khá rắn rỏi, dấu tích của một thời trai trẻ...
PTO- Ngoại tôi là người vùng biển chính gốc. Gần 80 tuổi mà nước da vẫn đượm màu nâu bóng. Hai cánh tay luôn ở trần với bắp thịt còn khá rắn rỏi, dấu tích của một thời trai trẻ...