
{title}
{publish}
{head}
Tôi về lại quê nhà giữa mùa hoa bưởi. Hoa nở trắng nhưng bóng dáng bà không còn nữa.
Nước sông quê trong vắt tựa mảnh gương soi bóng hoa gạo đỏ nao lòng, bên những bóng người miền thôn dã hằn in dáng hình dâu bể.
PTO- Cũng đã quá lâu tôi mới hiểu được, có những nỗi đau không gì khỏa lấp nổi. Tôi đã giận, đã hận và ghét bỏ cha mình. Chỉ vì cha uống quá nhiều rượu...
PTO- Cũng đã quá lâu tôi mới hiểu được, có những nỗi đau không gì khỏa lấp nổi. Tôi đã giận, đã hận và ghét bỏ cha mình. Chỉ vì cha uống quá nhiều rượu...
Ba mươi hai năm. Ba mươi hai năm, Anh(*) hy sinh, Đồng đội lặn lội kiếm tìm, không quản ngày đêm, Trên chiến trường xưa rừng núi Tây Nguyên... Đón hài cốt Anh về nghĩa trang quê Mẹ.
Ba mươi hai năm. Ba mươi hai năm, Anh(*) hy sinh, Đồng đội lặn lội kiếm tìm, không quản ngày đêm, Trên chiến trường xưa rừng núi Tây Nguyên... Đón hài cốt Anh về nghĩa trang quê Mẹ.
Chị nằm lại đây Sườn đồi Trọ Voi nghiêng nắng Nghiêng nghiêng mái đầu Hong tóc tuổi đôi mươi...
Chị nằm lại đây Sườn đồi Trọ Voi nghiêng nắng Nghiêng nghiêng mái đầu Hong tóc tuổi đôi mươi...
Bình thường cười nói hiền khô Động trời anh lại tri hô khắp làng Đội trên đầu nắng chang chang Gậy tre làm khẩu súng trường...
Bình thường cười nói hiền khô Động trời anh lại tri hô khắp làng Đội trên đầu nắng chang chang Gậy tre làm khẩu súng trường...
PTO- Mấy ngày hôm nay, cây sấu già oằn mình trước đợtnắng nóng. Bà Hiên chép miệng: “Nóng nực kéo dài thế này thì mưa giómột trận quả rụng hết mất”...
PTO- Mấy ngày hôm nay, cây sấu già oằn mình trước đợtnắng nóng. Bà Hiên chép miệng: “Nóng nực kéo dài thế này thì mưa giómột trận quả rụng hết mất”...