
{title}
{publish}
{head}
Tôi về lại quê nhà giữa mùa hoa bưởi. Hoa nở trắng nhưng bóng dáng bà không còn nữa.
Nước sông quê trong vắt tựa mảnh gương soi bóng hoa gạo đỏ nao lòng, bên những bóng người miền thôn dã hằn in dáng hình dâu bể.
Em đã đốt những bài thơ em viết Tặng một người cho gió cuốn đi Khi hy vọng niềm tin đã mất Thì tình yêu chẳng có nghĩa gì
Em đã đốt những bài thơ em viết Tặng một người cho gió cuốn đi Khi hy vọng niềm tin đã mất Thì tình yêu chẳng có nghĩa gì
Con về thăm mẹ chiều mưa Trơ vơ đồng vắng gió lùa bốn bên Mưa rây sợi thẳng sợi xiên Cứ xô quanh mộ, táp lên từng hồi
Con về thăm mẹ chiều mưa Trơ vơ đồng vắng gió lùa bốn bên Mưa rây sợi thẳng sợi xiên Cứ xô quanh mộ, táp lên từng hồi
(PTĐT) Mẹ lặng lẽ ngồi bên khung cửa sổ. Ánh nắng yếu ớt của một buổi chiều trước cơn giông nhạt nhòa trên gương mặt mẹ. Gã đi ra đi vào. Là một đứa con hiếu thảo, lại được học...
(PTĐT) Mẹ lặng lẽ ngồi bên khung cửa sổ. Ánh nắng yếu ớt của một buổi chiều trước cơn giông nhạt nhòa trên gương mặt mẹ. Gã đi ra đi vào. Là một đứa con hiếu thảo, lại được học...
"Phú Thọ quê mình đẹp như gấm hoa" Có ngã ba sông dạt dào sóng nước Kinh đô Phong Châu Văn Lang thuở trước Vẫn vẹn nguyên vóc dáng ngàn xưa
"Phú Thọ quê mình đẹp như gấm hoa" Có ngã ba sông dạt dào sóng nước Kinh đô Phong Châu Văn Lang thuở trước Vẫn vẹn nguyên vóc dáng ngàn xưa
(PTĐT) Đang cố viết vội cho xong bài phóng sự thì chuông điện thoại reo vang, tôi vội nhấc máy:
(PTĐT) Đang cố viết vội cho xong bài phóng sự thì chuông điện thoại reo vang, tôi vội nhấc máy: