
{title}
{publish}
{head}
Tôi về lại quê nhà giữa mùa hoa bưởi. Hoa nở trắng nhưng bóng dáng bà không còn nữa.
Nước sông quê trong vắt tựa mảnh gương soi bóng hoa gạo đỏ nao lòng, bên những bóng người miền thôn dã hằn in dáng hình dâu bể.
PTO- “Chao! Khó ngủ quá chừng. Cái lý do xem ra chẳng đáng chút nào, việc gì mà mình phải bận tâm thế nhỉ?
PTO- “Chao! Khó ngủ quá chừng. Cái lý do xem ra chẳng đáng chút nào, việc gì mà mình phải bận tâm thế nhỉ?
PTO- Con đường đã hình thành. Một dải màu đất đỏ tươi như sợi chỉ mỏng manh vắt qua vùng đồi núi cheo leo. Trung đoàn rải quân dọc tuyến đường.
PTO- Con đường đã hình thành. Một dải màu đất đỏ tươi như sợi chỉ mỏng manh vắt qua vùng đồi núi cheo leo. Trung đoàn rải quân dọc tuyến đường.
Hạnh phúc bình dị
Hạnh phúc bình dị
PTO- Cái giá phải trả cho những gì coi thường hạnh phúc quả là đắt. Hạnh phúc là gì, điều đó đôi khi thật khó lý giải.
PTO- Cái giá phải trả cho những gì coi thường hạnh phúc quả là đắt. Hạnh phúc là gì, điều đó đôi khi thật khó lý giải.
PTO- Câu chuyện đã xẩy ra từ nhiều năm trước. Khi đó, cô Lan chuyển đến dạy ở một trường tiểu học trong thành phố.
PTO- Câu chuyện đã xẩy ra từ nhiều năm trước. Khi đó, cô Lan chuyển đến dạy ở một trường tiểu học trong thành phố.