
{title}
{publish}
{head}
Tôi về lại quê nhà giữa mùa hoa bưởi. Hoa nở trắng nhưng bóng dáng bà không còn nữa.
Nước sông quê trong vắt tựa mảnh gương soi bóng hoa gạo đỏ nao lòng, bên những bóng người miền thôn dã hằn in dáng hình dâu bể.
Sáng mùng một cùng em và con trên Nghĩa Lĩnh chúng ta đứng nghiêm trang như đứng dưới cờ trước mẹ Âu Cơ trước Tổ quốc nghìn năm bất diệt tự lòng mình ta thắp một câu thơ
Sáng mùng một cùng em và con trên Nghĩa Lĩnh chúng ta đứng nghiêm trang như đứng dưới cờ trước mẹ Âu Cơ trước Tổ quốc nghìn năm bất diệt tự lòng mình ta thắp một câu thơ
Bên tả ngạn sông Đà Vợ chồng già làm ruộng Lăng Sương (1) - đất quê nhà Ở hiền mà con muộn
Bên tả ngạn sông Đà Vợ chồng già làm ruộng Lăng Sương (1) - đất quê nhà Ở hiền mà con muộn
(PTĐT) Thời tiết thay đổi nhanh thật! Vừa mới hai hôm trước còn nắng ấm như thế mà giờ thì rét cắt da, cắt thịt. Gió thổi ràn rạt trên đồng, thổi rẽ những dảnh lúa dưới ruộng...
(PTĐT) Thời tiết thay đổi nhanh thật! Vừa mới hai hôm trước còn nắng ấm như thế mà giờ thì rét cắt da, cắt thịt. Gió thổi ràn rạt trên đồng, thổi rẽ những dảnh lúa dưới ruộng...
(PTĐT) Mười ba tuổi mà trông Lan như một thiếu nữ. Người dong dỏng cao, mũi dọc dừa, đôi mắt đen lúng tiếng, ánh lên sự thông minh, lanh lợi với đôi mày đủ đậm làm duyên. Mái...
(PTĐT) Mười ba tuổi mà trông Lan như một thiếu nữ. Người dong dỏng cao, mũi dọc dừa, đôi mắt đen lúng tiếng, ánh lên sự thông minh, lanh lợi với đôi mày đủ đậm làm duyên. Mái...
Sau hai mươi năm... anh về thăm quê Tạ tội ông bà... khói nhang bia mộ Tạ lỗi quê hương... Rừng chè đồi cọ Đứa con từ góc bể chân mây
Sau hai mươi năm... anh về thăm quê Tạ tội ông bà... khói nhang bia mộ Tạ lỗi quê hương... Rừng chè đồi cọ Đứa con từ góc bể chân mây