
{title}
{publish}
{head}
Tôi về lại quê nhà giữa mùa hoa bưởi. Hoa nở trắng nhưng bóng dáng bà không còn nữa.
Nước sông quê trong vắt tựa mảnh gương soi bóng hoa gạo đỏ nao lòng, bên những bóng người miền thôn dã hằn in dáng hình dâu bể.
(PTĐT) Tôi đang mải mê ngồi trước màn hình vi tính với bài toán kinh tế thì mẹ tôi từ phòng bên gọi với sang: - Tùng à, con lấy xe máy đưa mẹ đi đằng này một lát.
(PTĐT) Tôi đang mải mê ngồi trước màn hình vi tính với bài toán kinh tế thì mẹ tôi từ phòng bên gọi với sang: - Tùng à, con lấy xe máy đưa mẹ đi đằng này một lát.
Tôi về tìm lại tuổi thơ Ruộng bùn lấm tấm chân cua tỏ mờ Tuổi thơ trắng muốt cánh cò Luống cày phơi ải đang chờ nắng lên
Tôi về tìm lại tuổi thơ Ruộng bùn lấm tấm chân cua tỏ mờ Tuổi thơ trắng muốt cánh cò Luống cày phơi ải đang chờ nắng lên
(PTĐT) Đứng dưới chân búi tre, tôi nghển cổ nhìn người ấy. Đó là một người đi câu. Bên trái thắt lưng ông ta toòng teeng chiếc ống bơ bò, còn bên phải lủng lẳng một cái giỏ....
Nửa thế kỷ đã qua rồi Gặp lại... thầy đã da mồi tóc sương Biết bao là nhớ là thương Dội lên từ một mái trường tuổi thơ... Những hôm trời nắng trời mưa
(PTĐT) Đứng dưới chân búi tre, tôi nghển cổ nhìn người ấy. Đó là một người đi câu. Bên trái thắt lưng ông ta toòng teeng chiếc ống bơ bò, còn bên phải lủng lẳng một cái giỏ....
Nửa thế kỷ đã qua rồi Gặp lại... thầy đã da mồi tóc sương Biết bao là nhớ là thương Dội lên từ một mái trường tuổi thơ... Những hôm trời nắng trời mưa
Chúng em đi khắp nẻo đường Tổ quốc Khắc mãi trong tim câu uống nước nhớ nguồn Câu hát năm nào vẫn đọng trong tôi Như nhắc nhở, bồi hồi, trăn trở
Chúng em đi khắp nẻo đường Tổ quốc Khắc mãi trong tim câu uống nước nhớ nguồn Câu hát năm nào vẫn đọng trong tôi Như nhắc nhở, bồi hồi, trăn trở