
{title}
{publish}
{head}
Tôi về lại quê nhà giữa mùa hoa bưởi. Hoa nở trắng nhưng bóng dáng bà không còn nữa.
Nước sông quê trong vắt tựa mảnh gương soi bóng hoa gạo đỏ nao lòng, bên những bóng người miền thôn dã hằn in dáng hình dâu bể.
PTO- Chiều hôm ấy trời đang nắng gắt, bỗng nhiên có cơn giông từ đâu kéo đến trời đất tối sầm, gió lốc quật đi, quật lại làm tốc mái lá nhiều nhà, rồi đổ xuống trận mưa rào xối...
PTO- Chiều hôm ấy trời đang nắng gắt, bỗng nhiên có cơn giông từ đâu kéo đến trời đất tối sầm, gió lốc quật đi, quật lại làm tốc mái lá nhiều nhà, rồi đổ xuống trận mưa rào xối...
Phải chăng chỉ có dòng sông Mới hay mình đục, mình trong thế nào? Bên thì thực bên chiêm bao Chảy qua thành khúc ca dao giữa đời
Phải chăng chỉ có dòng sông Mới hay mình đục, mình trong thế nào? Bên thì thực bên chiêm bao Chảy qua thành khúc ca dao giữa đời
Phố Vàng lặn lội về thăm Nghe con cuốc giục con tằm nhả tơ Sông Vàng một thuở lơ thơ Bên này bên ấy đôi bờ tìm nhau
Phố Vàng lặn lội về thăm Nghe con cuốc giục con tằm nhả tơ Sông Vàng một thuở lơ thơ Bên này bên ấy đôi bờ tìm nhau
PTO- Chưa kịp ăn cơm tối, chị Hân đã phàn nàn: “Đang định tuần này được nghỉ liền ba ngày, vợ chồng con cái đưa nhau lên Tam Đảo thay đổi không khí, mà ông lại điện thoại gọi...
PTO- Chưa kịp ăn cơm tối, chị Hân đã phàn nàn: “Đang định tuần này được nghỉ liền ba ngày, vợ chồng con cái đưa nhau lên Tam Đảo thay đổi không khí, mà ông lại điện thoại gọi...
à... Ơi... Ngủ đi. Có ngủ không? quấy vừa thôi. Quấy quá, tao vứt ra ngoài đình hoang bây giờ. Những bà mẹ thường doạ cho con nín bằng cái đình hoang đầu làng ấy.
à... Ơi... Ngủ đi. Có ngủ không? quấy vừa thôi. Quấy quá, tao vứt ra ngoài đình hoang bây giờ. Những bà mẹ thường doạ cho con nín bằng cái đình hoang đầu làng ấy.