
{title}
{publish}
{head}
Tôi về lại quê nhà giữa mùa hoa bưởi. Hoa nở trắng nhưng bóng dáng bà không còn nữa.
Nước sông quê trong vắt tựa mảnh gương soi bóng hoa gạo đỏ nao lòng, bên những bóng người miền thôn dã hằn in dáng hình dâu bể.
Ông mặt trời thật lạ Cứ bất chợt giận hờn Đùng đùng cơn nổi sấm Khóc nhè là mưa tuôn...
Ông mặt trời thật lạ Cứ bất chợt giận hờn Đùng đùng cơn nổi sấm Khóc nhè là mưa tuôn...
Mới vừa vạt nắng đây thôi Mà sao vội tắt để trời ngu ngơ Cơn mưa chợt đến bất ngờ Mưa làm tan chảy lối chờ thành hai...
Mới vừa vạt nắng đây thôi Mà sao vội tắt để trời ngu ngơ Cơn mưa chợt đến bất ngờ Mưa làm tan chảy lối chờ thành hai...
Xình xịch, xình xịch Tu tu, tu tu Bé đi tàu hỏa Êm như võng ru...
Xình xịch, xình xịch Tu tu, tu tu Bé đi tàu hỏa Êm như võng ru...
Vịt Bầu lạch bạch Vừa hát vừa đàn Giọng nghe khàn khàn Như hồ trào sóng...
Vịt Bầu lạch bạch Vừa hát vừa đàn Giọng nghe khàn khàn Như hồ trào sóng...
PTO- Từ cổ chí kim, Nàng Thơ như một thiếu nữ yêu kiều, đỏng đảnh nhưng cósức quyến rũ mê hồn. Cõi trần gian này, có rất nhiều kẻ tự nguyện dânghiến cả phần xác lẫn phần hồn...
PTO- Từ cổ chí kim, Nàng Thơ như một thiếu nữ yêu kiều, đỏng đảnh nhưng cósức quyến rũ mê hồn. Cõi trần gian này, có rất nhiều kẻ tự nguyện dânghiến cả phần xác lẫn phần hồn...