
{title}
{publish}
{head}
“Tháng Tư ơi sao yêu nhiều đến thế/Một khoảng trời, một chút bâng khuâng/Nắng lung linh bỏ mùa xuân ở lại/Em gọi hè trong chiếc lá me bay”. Thật chẳng thể nào đếm nổi bao nhiêu...
Cả một đời dò dẫm trong mớ bùn, đến cuối cùng nội cũng vùi mình trong đấy. Mùi bùn như ấp ôm cả một kiếp lam lũ của nội, thấy thương sao mà thương lạ thương kỳ.
Ngôi nhà ngói đỏ ở đầu làng cửa luôn mở rộng như sẵn sàng đón mời khách.Tôi vừa bước tới sân thì một cụ già vui vẻ ra chào. Nhìn vào cử chỉ của chủ nhà, đủ thấy tôi đã gặp may...
Ngôi nhà ngói đỏ ở đầu làng cửa luôn mở rộng như sẵn sàng đón mời khách.Tôi vừa bước tới sân thì một cụ già vui vẻ ra chào. Nhìn vào cử chỉ của chủ nhà, đủ thấy tôi đã gặp may...
(Tặng TT bảo trợ trẻ em tàn tật Việt Trì)Em hát trên mười ngón tayNhạc in chữ nổi như cây đèn thầnLi ti từng nốt em lầnNgân nga tiếng bổng tiếng trầm thiết tha.Mái đình, bến...
(Tặng TT bảo trợ trẻ em tàn tật Việt Trì)Em hát trên mười ngón tayNhạc in chữ nổi như cây đèn thầnLi ti từng nốt em lầnNgân nga tiếng bổng tiếng trầm thiết tha.Mái đình, bến...
hững ai có niềm đam mê khám phá không thể không tìm đến Hà Giang, đến rồi không thể không trở lại. Những cung bậc cảm xúc lên đến cao trào cùng độ cao của núi, độ thẳm của...
hững ai có niềm đam mê khám phá không thể không tìm đến Hà Giang, đến rồi không thể không trở lại. Những cung bậc cảm xúc lên đến cao trào cùng độ cao của núi, độ thẳm của...
Họ Phùng ở làng Cổ Cò có một vật gia bảo cực quý, đó là chiếc điếu cày. Chiếc điếu này khác những chiếc điếu khác ở chỗ nó được chế tạo từ một cây trúc đại già đã khuy, da vàng...
Họ Phùng ở làng Cổ Cò có một vật gia bảo cực quý, đó là chiếc điếu cày. Chiếc điếu này khác những chiếc điếu khác ở chỗ nó được chế tạo từ một cây trúc đại già đã khuy, da vàng...
Cam Chú quê tôi (*)
Cam Chú quê tôi (*)