
{title}
{publish}
{head}
Tháng chạp về trong sắc vàng rực của vạt hoa cải trên đồng, trên nụ đào nở sớm e ấp trước cổng, trong sắc thắm của các loài hoa chờ đến kỳ nở rộ...
Sắc vàng rực của hoa cải
Khi cái nắng hanh hao, xao xác, cái rét khô lạnh đến nứt nẻ làn môi dần nhường chỗ cho hơi may chỉ còn se se, cho bầu trời khi âm u xám xịt rét mướt, lúc chợt bừng nắng ấm, ta bỗng nhận ra tháng chạp đã về.
Tháng chạp về trong sắc vàng rực của vạt hoa cải trên đồng, trên nụ đào nở sớm e ấp trước cổng, trong sắc thắm của các loài hoa chờ đến kỳ nở rộ.
Tháng chạp, tháng của những hối hả ngược xuôi vội vã, của tất bật lo toan với mong ước đủ đầy. Nhưng tháng chạp đôi khi cũng là hoài niệm, tiếc nuối, bâng khuâng khi chưa làm được gì mà thời gian cứ trôi vội vã.
Tháng chạp về, những cánh đồng mênh mông, ngập trắng nước đổ ải. Nước về ngập tràn, những luống cày được phơi khô trắng bao ngày trở nên bở tơi, mềm nhuyễn. Trẻ con kéo nhau đi vầy nước, dẫm bùn nghịch ngợm thỏa thích mà không hề biết lạnh. Có khi bọn nhỏ còn kiếm được cá tôm theo nước trôi về.
Người lớn thì hối hả cày bừa chuẩn bị ruộng cấy, kịp xong mùa màng trước Tết, bởi tháng giêng là tháng ăn chơi, tháng của lễ hội. Cánh đồng hối hả, nhộn nhịp, râm ran tiếng cười đùa, trêu chọc nhau trong không khí thoang thoảng mùi đất ngai ngái, mùi hăng hăng của những vạt cải vàng rực rỡ trên đồng.
Tháng chạp, bao sự lo toan, dành dụm chuẩn bị cho Tết đủ đầy. Ông sửa sang, dọn dẹp phần mộ tổ tiên, xếp lại đống củi đã trữ từ bao giờ cho khô, ngắm nghía khóm lá dong cuối vườn chuẩn bị cho nồi bánh chưng Tết.
Bà thì cắt những cây mùi già về phơi làm hạt giống cho vụ sau nhưng không quên bớt lại một ít nấu nồi nước thơm ngày Tết. Bà luôn miệng nhắc nhở, dặn dò con cháu cẩn thận trong “tháng củ mật” mà mãi sau này tôi mới hiểu rõ ý nghĩa đầy đủ của cái từ “củ mật” đó.
Bố sơn lại cánh cửa, mua vôi trắng để quét lại bức tường nhà đã ố màu thời gian, sửa sang chỗ này, chỗ kia cho nhà cửa khang trang, sáng đẹp.
Mẹ sắm sửa, đong thêm đỗ, lạc, gạo nếp để chuẩn bị gói bánh, đồ xôi, nấu chè, làm mứt nhưng thế nào cũng dành dụm để các con có tấm áo mới. Bọn trẻ con thì háo hức đếm từng ngày chờ đón Tết gần kề...
Dẫu cho “mùa theo mùa đi mãi” nhưng trong vòng tuần hoàn ấy dù trong ký ức, ở hiện tại hay mai sau, tháng chạp vẫn luôn là những hối hả, vội vã, lo toan tất bật bởi ai cũng muốn trọn vẹn những dự định, những công việc trong một năm.
Nông dân muốn hoàn thành mùa vụ, muốn thu hoạch thành quả lao động của mình qua một năm để có Tết vui vẻ, đủ đầy. Công nhân chờ lương, thưởng Tết. Những người con xa quê sắp xếp, gói ghém đồ đạc trong nỗi bâng khuâng, nhớ mong háo hức ngày được trở về bên người thân yêu.
Trong nhịp sống hối hả, tháng chạp như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng: “Đường về nhà là vào tim ta, dẫu nắng mưa gần xa...”. Trở về, để được sống trọn vẹn trong tình yêu thương và sự ấm áp của quê hương như dòng máu nóng chảy về tim.
Có thể ví tháng chạp như người mẹ, cứ lặng lẽ hy sinh, chấp nhận vất vả lo toan, chắt chiu dành dụm những yêu thương để đến mùa xuân bật chồi non lộc biếc cho đời, để vạn vật lại bắt đầu một vòng quay mới đầy hứa hẹn...
Theo MINH PHƯỢNG (Báo Hải Dương)
Tôi về lại quê nhà giữa mùa hoa bưởi. Hoa nở trắng nhưng bóng dáng bà không còn nữa.
Nước sông quê trong vắt tựa mảnh gương soi bóng hoa gạo đỏ nao lòng, bên những bóng người miền thôn dã hằn in dáng hình dâu bể.
Lao động là vẻ đẹp ẩn sâu trong từng nếp nhăn của tay mẹ, từng hạt mồ hôi thấm ướt lưng áo cha...
Hãy lắng nghe đi, bạn sẽ thấy lời thì thầm của đất. Rất khẽ thôi nhưng đủ để cảm nhận được những nhọc nhằn, vất vả của nhà nông.
Hòa bình, trong suy nghĩ của tôi không mang một màu duy nhất. Nó là bức tranh ghép từ bao sắc màu đời thường...
baophutho.vn Ngày 16/6, Hội Liên hiệp VHNT tỉnh phối hợp với Trường Đại học Hùng Vương tổ chức khai mạc lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn học năm 2025.
- Mở mắt dậy đã 8 giờ sáng. Tùng mở toang cánh cửa sổ đón những tia nắng mai buổi sớm. Mặt trời vẫn đủng đỉnh trước hiên nhà. Cơn gió cuối Thu tràn về như ve vãn từng sợi nắng...
Trong nỗi bận lòng của đứa con xa quê nghĩ mình sẽ lỗi hẹn mùa xuân, tôi tự hỏi mình, chừ xứ Quảng đã rục rịch chuẩn bị tết chưa?
Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá cuối thu lặng lẽ buông mình. Đất trời hanh hao đón một mùa đông mới....
Chiều. Làn gió se lạnh vời vợi dọc theo những con phố. Gió về cuốn đi cái oi nồng của những ngày nắng hanh hao. Bỗng vòng xe vô tình rẽ vào phố cũ. Lâu lắm không về phố, hình...
Chọn cho mình một góc quán cà phê ngoài trời, tôi nhìn dọc theo Phố sách Hà Nội. Vài ba người có lẽ là khách du lịch đang thích thú chụp ảnh và lựa sách, thi thoảng so vai, sửa...
Những cảnh vật đơn sơ trước mắt giúp tôi chạm vào ký ức, đánh thức từng thời khắc ấu thơ ấm áp.