
{title}
{publish}
{head}
“Tháng Tư ơi sao yêu nhiều đến thế/Một khoảng trời, một chút bâng khuâng/Nắng lung linh bỏ mùa xuân ở lại/Em gọi hè trong chiếc lá me bay”. Thật chẳng thể nào đếm nổi bao nhiêu...
Cả một đời dò dẫm trong mớ bùn, đến cuối cùng nội cũng vùi mình trong đấy. Mùi bùn như ấp ôm cả một kiếp lam lũ của nội, thấy thương sao mà thương lạ thương kỳ.
PTO- “Chao! Khó ngủ quá chừng. Cái lý do xem ra chẳng đáng chút nào, việc gì mà mình phải bận tâm thế nhỉ?
PTO- “Chao! Khó ngủ quá chừng. Cái lý do xem ra chẳng đáng chút nào, việc gì mà mình phải bận tâm thế nhỉ?
PTO- Con đường đã hình thành. Một dải màu đất đỏ tươi như sợi chỉ mỏng manh vắt qua vùng đồi núi cheo leo. Trung đoàn rải quân dọc tuyến đường.
PTO- Con đường đã hình thành. Một dải màu đất đỏ tươi như sợi chỉ mỏng manh vắt qua vùng đồi núi cheo leo. Trung đoàn rải quân dọc tuyến đường.
Hạnh phúc bình dị
Hạnh phúc bình dị
PTO- Cái giá phải trả cho những gì coi thường hạnh phúc quả là đắt. Hạnh phúc là gì, điều đó đôi khi thật khó lý giải.
PTO- Cái giá phải trả cho những gì coi thường hạnh phúc quả là đắt. Hạnh phúc là gì, điều đó đôi khi thật khó lý giải.
PTO- Câu chuyện đã xẩy ra từ nhiều năm trước. Khi đó, cô Lan chuyển đến dạy ở một trường tiểu học trong thành phố.
PTO- Câu chuyện đã xẩy ra từ nhiều năm trước. Khi đó, cô Lan chuyển đến dạy ở một trường tiểu học trong thành phố.