{title}
{publish}
{head}
Từ nhỏ sống trong vòng tay mẹ, được mẹ cưng chiều như trứng mỏng nhưng con nào biết rằng, để cho con no ấm, mẹ phải đánh đổi bằng những tháng ngày gian nan cơ cực. Rồi một ngày mẹ bệnh, nằm co ro trên cánh võng trước hiên nhà, con bất giác nhìn thấy đôi chân mẹ chai sần và thô ráp quá! Bồi hồi nhớ lại quãng thời thơ ấu, con mới nhận ra rằng, chính đôi chân thô kệch này đã nâng hạnh phúc cả cuộc đời con...
Đôi chân mẹ đã bươn chải cả cuộc đời mà không hề mỏi mệt. Cứ mỗi khi chú gà trống cất tiếng gáy đầu tiên, con vẫn còn nằm trong chăn ấm, thì mẹ đã thức dậy để chuẩn bị quang gánh cho buổi chợ sớm. Ngoài trời tối đen như mực nhưng mẹ không một chút âu lo, vội sải bước đi nhanh để kịp buổi chợ trước khi trời sáng hẳn. Nhà xa chợ gần năm cây số, trải qua những đoạn đường gồ ghề đá đỏ nhưng đôi chân chắc khỏe của mẹ vẫn bước khoan thai. Những hôm trời mưa to, đường lầy lội, mẹ bước đi trong mưa với chiếc nón lá rách tơi lòng mà vẫn an nhiên. Gánh hàng rong hôm ấy trĩu nặng hơn trên đôi vai mẹ!
Đôi chân mẹ cõng con đến trường biết bao mùa nước nổi. Dường như chân mẹ được bọc bằng đôi khuôn thép chắc chắn, cõng con băng băng qua những cánh đồng làng ngập nước, qua những chiếc cầu trơn nhẵn mà chẳng hề trượt chân. Những ngày lũ nổi giận, nước dâng cao đến ngực, mẹ buộc phải đặt con trên vai và đi trong nước xiết.
Những lần con bệnh, sốt cao, đôi chân mẹ cõng con băng băng trong trời đêm tối mịt để đến trạm xá xã. Vấp phải đá to hay gai nhọn, mẹ vẫn thản nhiên, đơn giản vì mẹ lo chuyện sẽ quá muộn nếu như không đi vội... Mẹ vừa chạy vừa khóc, cứ động viên con suốt một quãng đường dài.
Đôi chân mẹ đã đặt lên thửa ruộng sau không biết bao nhiêu lần. Từ lúc cha bỏ mẹ về với lòng đất lạnh, mẹ buộc phải mạnh mẽ, tháo vát để thích nghi với cuộc sống khốn khó. Đôi tay và đôi chân cần lao của mẹ đã biến mảnh đất khô cằn sau nhà trở nên màu mỡ, trù phú với những cánh đồng hoa màu tươi tốt. Hồi đó thuê máy cày là cả một vấn đề, để tiết kiệm, mẹ đã dùng đôi bàn chân trần sắt thép của mình mà giẫm lên, làm cho đất tơi xốp. Hết vụ khoai, mẹ chuyển sang trồng bắp. Thu hoạch bắp, mẹ quay sang trồng rau. Thậm chí, mẹ còn trồng xen kẽ nhiều loại cây trái để kiếm thêm nguồn thu nhập...
Giờ đây, khi con nhận ra điều đó thì mẹ đã già rồi! Mẹ yếu đi rất nhiều, thường xuyên đau bệnh. Thỉnh thoảng con còn bắt gặp đôi chân của mẹ run rẩy mỗi khi đứng lên, phải định thần vài giây mới bước đi vững. Nhiều đêm giật mình thức dậy, con bất giác nhìn thấy mẹ xoa bóp đôi chân với vẻ khó nhọc. Con hỏi thì mẹ bảo là không sao. Mẹ là thế, bao nhiêu khó nhọc, âu lo mẹ đều giành hết về mình. Mẹ ơi, cho con xin lỗi! Từ nay, con sẽ cố gắng phụ giúp mẹ nhiều hơn để san sẻ phần trách nhiệm nặng nhọc trên đôi vai mẹ. Dù trong cái tuổi ăn học, nhưng người nhỏ thì làm việc nhỏ, phải không mẹ? Hy vọng rằng, với nhận thức sáng suốt của con, thì đôi chân mẹ sẽ được yên bình hơn trước. Con yêu mẹ nhiều lắm, mẹ ơi!
Nguyễn Hoàng Duy (theo Hậu Giang online)
baophutho.vn Tối 22/11, tại sân khấu Bảo tàng Hùng Vương (thành phố Việt Trì), Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tổ chức chương trình biểu diễn nghệ thuật...
baophutho.vn Sở Văn hóa và Thể thao tỉnh Nghệ An vừa tổ chức khai mạc trưng bày chuyên đề “Phú Thọ - Nghệ An kết nối miền di sản”. Đây là hoạt động nằm...
Mỗi câu chuyện trong cuốn sách “Thế giới nhìn nghiêng... Bang giao kể chuyện” là một góc nhìn mới, chân thực, sắc sảo về lịch sử hình thành, sự vận động, biến đổi của quốc gia,...
Dù sinh ở Hà Nội, nhưng “làng Vũ Đại” (làng Đại Hoàng, xã Hòa Hậu, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam) lại góp phần nuôi dưỡng tâm hồn nhà văn Trần Quốc Quân.
Sài Gòn ngày xưa, mỗi khi trời mưa, cảnh vật và con người thật lãng mạn. Bọn sinh viên chúng tôi áo dài tơ, guốc thuyền, súng sính trong những chiếc áo mưa trong suốt hoặc màu...
Ngọn khói đồng quê đã bao đời gắn bó với người nông dân cần cù một nắng hai sương... Những đồng lúa vàng, những ngọn khói ban chiều lan toả. Ngọn khói tưởng chừng dửng dưng...
Nhằm thống nhất và chuẩn hóa hệ thống khái niệm và hệ thống thuật ngữ
Tác phẩm mang tên “Đỉnh núi cao nhất miền Nam Việt Nam” được nhiếp ảnh gia Trần Tuấn Việt thực hiện vào một buổi bình minh tháng 10/2023, tại núi Bà Đen, Tây Ninh. Bức ảnh ghi...
Bộ phim " Mất tích đêm 30" đánh dấu lần đầu tiên đạo diễn Hàm Trần thực hiện một dự án phim bộ dài tập, sau khi gây dấu ấn với nhiều tác phẩm điện ảnh chất lượng.
Cuốn sách tập hợp 38 bài viết bằng tiếng Pháp về đời sống văn hóa, phong tục, tập quán người Việt dưới góc nhìn của các học giả, nhà nghiên cứu Việt Nam và Pháp.
Bây giờ đang là mùa hoa Tam giác mạch, trên các nẻo đường Hà Giang đâu đâu cũng thấy một màu hồng rực trong ánh nắng vàng hươm, trải dài ngút ngàn.
Khi đêm lên hương trên đôi môi em. Khi sen ngóng mặt một nụ cười quen. Phố phố say đèn. Yêu thương du dương. Những vẻ đẹp nhân gian trước mắt tôi, có cảm giác chật chội tự bao...