
{title}
{publish}
{head}
Ngày 26/4, Hội Liên việp Văn học Nghệ thuật tỉnh tổ chức khai mạc trại sáng tác Mỹ thuật, Nhiếp ảnh năm 2025.
Hội viên Chi hội Nhiếp ảnh và Mỹ thuật tham gia Khai mạc trại sáng tác
Trại sáng tác là hoạt động được tổ chức thường niên, tạo điều kiện cho các họa sỹ, nhiếp ảnh gia thể hiện niềm đam mê sáng tạo nghệ thuật, nâng cao tư duy sáng tạo, chia sẻ kinh nghiệm sáng tác, xử lý hậu kỳ, lựa chọn tác phẩm chất lượng tham gia các cuộc thi, liên hoan, triển lãm nhằm thúc đẩy các hoạt động văn học nghệ thuật của tỉnh, thi đua lập thành tích chào mừng các ngày lễ lớn, sự kiện lịch sử quan trọng của đất nước.
Đại diện Chi hội Nhiếp ảnh phát biểu hưởng ứng tham gia trại sáng tác
Trại sáng tác là dịp để các hội viên Chi hội Mỹ thuật và Nhiếp ảnh sáng tác nhiều tác phẩm có chất lượng tham gia Triển lãm Mỹ thuật khu vực III Tây Bắc - Việt Bắc tổ chức tại Điện Biên và Liên hoan ảnh Nghệ thuật khu vực các tỉnh miền núi phía Bắc tổ chức tại Cao Bằng và tham gia một số cuộc thi, triển lãm Mỹ thuật, Nhiếp ảnh trong khu vực và toàn quốc.
Không chỉ sáng tạo các tác phẩm dự Liên hoan, triển lãm khu vực, trong nước, quốc tế năm 2025, các tác phẩm được sáng tạo trong thời gian tổ chức trại sáng tác còn là nguồn tư liệu quý giá phục vụ các hoạt động văn hóa, những sự kiện chính trị quan trọng của tỉnh và đất nước. Các hội viên nộp tác phẩm mỹ thuật, nhiếp ảnh tại văn phòng hội trước ngày 30/7/2025.
Phương Thanh
“Tháng Tư ơi sao yêu nhiều đến thế/Một khoảng trời, một chút bâng khuâng/Nắng lung linh bỏ mùa xuân ở lại/Em gọi hè trong chiếc lá me bay”. Thật chẳng thể nào đếm nổi bao nhiêu...
Cả một đời dò dẫm trong mớ bùn, đến cuối cùng nội cũng vùi mình trong đấy. Mùi bùn như ấp ôm cả một kiếp lam lũ của nội, thấy thương sao mà thương lạ thương kỳ.
Má nói đời má đã trải qua từ chiến tranh loạn lạc, thời bao cấp, đất nước đổi mới... không chuyện gì mà má chưa từng gặp. Lúc 16 tuổi, đã được người mai mối tới dám dạm hỏi. Mà...
Ở phố, đâu thiếu những nhà cao chọc trời nhưng vẫn thấy nhớ một căn gác nhỏ. Lạ nỗi, mỗi khi lên đó nhìn ra phố, tôi bỗng thấy cuộc đời này thật khác. Căn gác như một nơi trốn...
Vài ngày sau tôi đã có chỗ trống đậu xe máy trước hành lang cổng trường để đón cháu ngoại. Không có quy định, luật lệ gì nhưng hầu như ai cũng theo một trật tự bất thành văn có...
“Năm 1968, khi cô Hai con mới theo chồng được 4 tháng thì bị máy bay “đầm già” của Mỹ bắn chết. Đó là một cái chết không toàn thây, đầu tóc cháy xém, tay chân gãy hết vì trúng...
Nếu ta biết yêu thương, trân trọng từng phút giây hiện tại là ta đang gieo trồng một tương lai tràn đầy hy vọng và ý nghĩa. Mỗi phút giây ta sống là một món quà.
Mỗi độ tháng tư về tôi lại có cảm giác bồi hồi khó tả. Một chút hoài niệm, một chút chờ đợi, hy vọng cứ đan xen, hòa quyện...
Mẹ gọi điện bảo: “Mày không về thì cho bọn trẻ về với tao, nhà có tiếng trẻ tao còn biết là mình đang sống”. Tôi chợt giật mình, lâu rồi tôi không về thăm mẹ, thấm thoắt đã...
Tổ quốc - hai tiếng thiêng liêng mà mỗi khi cất lên, trái tim của triệu triệu người Việt Nam lại trào dâng bao cảm xúc: Yêu, thương, tự hào, tin tưởng và kiêu hãnh biết bao.