{title}
{publish}
{head}
Phố tôi đa số là dân lao động và buôn bán nhỏ lẻ, phố nghèo nhưng vui. Hằng năm cứ đến tất niên thì các gia đình lại gặp nhau bên ly rượu nồng ấm áp, họ mang về cả một kho chuyện vui, năm nay có chuyện mới nhất là chuyện “Ép non”.
Chả là thế này, nhà ông H cùng phố tôi cách vài trăm mét có cô con gái tên Q, mới qua tuổi trăng tròn, do có chút nhan sắc trời cho nên cô ta hơi kiêu kiêu, đã vài chàng trai đến ướm hỏi nhưng cô ta đều bai...bai. Vì cô ta phải nghe lời ba mẹ dặn là: Con phải yêu người có chức có quyền, sau này mà nhờ, mà ấm thân, mà thăng quan tiến chức con ạ. Cô gái tuổi trăng tròn, ngây thơ, trong trắng chưa hiểu gì về bốn chữ “thăng quan tiến chức” nên cứ yêu theo cảm tính của tuổi trẻ. Gần đây cô ta mới quen một người bạn cùng lớp, đúng là mối tình đầu, nó lưu luyến, nó da diết, sâu lắng làm cô không quên được, vì vậy cô ta cứ ngấm ngầm yêu người mình yêu.
Một hôm nọ ba mẹ cô gọi lại và nói: Con ạ! Ba mẹ đã suy nghĩ kĩ rồi...ba mẹ chuẩn bị cho con một tương lai sau này, con sẽ hơn người, hơn về địa vị, hơn về điều kiện vật chất, con sẽ sung sướng cả đời...ba mẹ sẽ chọn cho con người chồng là con trai nhà ông V, ông ấy là cán bộ cấp tỉnh, anh ta là cử nhân kinh tế, làm việc ở sở K, gần Trung tâm thương mại ấy.
Mới nghe đến T học cách hai lớp, vừa nhận việc ở sở K, Q giật mình, à thằng T có biệt danh là “T game”, phim chưởng, bạo lực là “gu” của anh ta, nhiều lần hắn bỏ học, chơi game, thầy chủ nhiệm tha nhiều lần nhưng vẫn không chừa, không những thế mà hắn còn cậy là con nhà giàu nên không sợ ai, hắn đua xe, thay xe, thay bạn gái như thay áo, thậm chí có cô gái đã đi “hút” vì lỡ dại với hắn.
Trời đất... dù có ở vậy tôi cũng không thể cùng với hắn...
Thời gian trôi đi, Q cay đắng nghe lời ba má vì cái mệnh lệnh quái gở... Một hôm, vào chiều thu, Q đang đứng nhìn theo những chiếc lá vàng rơi lả tả trước sân nhà thì một chiếc xe con bóng lộn đỗ xịch ngoài cổng bóp còi ken... ken... T chững chạc trong bộ cánh mới bước xuống, nhanh nhẹn mở cửa xe, bước xuống là hai ông bà dáng thấp, mập, phong cách đại gia, xách một cái làn nhỏ đi vào nhà, bà ta đon đả:
– Dạ, thưa ông bà, hôm nay ngày đẹp, vợ chồng chúng tôi trước là đến thăm ông bà, sau nữa là có cơi trầu đến nói chuyện với ông bà về tình cảm giữa cháu T và cháu Q, con gái của ông bà... hai đứa nó hợp duyên hợp số nên thương nhau lắm...
Nghe hai tiếng bỏ trầu, tai Q như ù đi, cô chạy vào trong phòng, sấp mặt xuống gối, hai hàng nước mắt chảy dài, mẹ cô phải động viên mãi cô mới ra chào khách. Thấy Q bước ra, bà mẹ T nhìn chằm chặp, cô gái đẹp thật, cái đẹp chân chất, hồn nhiên, khuôn mặt tròn đầy, cặp mắt bồ cầu long lanh sâu thẳm, người ta bảo, vợ đẹp là hũ vàng trong nhà đấy... bà tâm niệm phải lấy cho được cô gái này làm dâu nhà mình.
Ông bà H nghe nói hai đứa thương nhau lắm nên mừng ra mặt, như vậy là thỏa nguyện rồi, con mình vào nhà đấy chẳng khác nào “chuột sa chĩnh gạo”. Mấy hôm sau ra đường gặp ai ông cũng khoe là con gái mình có phúc, sắp có người chồng danh giá.
Thế rồi cũng phải đến ngày lên xe hoa, Q theo T về nhà chồng, thời gian đầu cuộc sống gia đình tạm ổn, do chưa có việc làm nên Q chỉ ở nhà nội trợ, suốt ngày cô lo lau rửa gôi nhà 3 tầng dưới cái nhìn xét nét của bà mẹ chồng vốn tính keo kiệt, đôi lúc cô tỏ ra chán nản, còn T càng ngày anh ta càng lộ rõ bản tính ăn chơi. Ngoài giờ làm việc, T giao du với bạn bè đến khuya mới về nhà, người nồng nặc mùi bia rượu,... Trong một lần cấp trên kiểm tra phát hiện bằng THPT của T là bằng giả, Ông H chạy chọt, lo lót nhưng không được, kết hợp với vài vụ vi phạm nên cơ quan cho hắn thôi việc. Về nhà xấu hổ với bạn bè nên T càng lấy rượu giải buồn, gia đình lục đục, cha con không thèm nhìn mặt nhau, tình cảm vợ chồng Q rạn nứt, rồi những trận đòn vô cớ thường xảy ra, chịu không nổi Q đành bế con về nhà mẹ đẻ...
Thấy cô Q ở nhà mẹ đã lâu mà chưa về lại nhà chồng, dân phố xì xào bàn tán , nói ra nói vào, có người bảo: “Đúng thôi, cái tội cha mẹ tham đấy, ép non quá, gãy là phải”.
Đấy, thế mới biết cổ nhân đã dạy rằng: “Đỏ chưa phải là chín”, đừng tưởng tham là được, là xuôi đâu. Thiết nghĩ rằng, hãy trả mọi thứ về với quy luật tự nhiên của nó, thì nó sẽ vĩnh hằng.
Theo Kontum.gov.vn
“Được học”, “Bà đại sứ”, “Tro tàn của Angela”... là những tác phẩm hay về nghề giáo mà độc giả và các thầy cô nên đọc nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11.
baophutho.vn Từ ngày 17-18/11, tại sân khấu nhà văn hóa Khu Dù, xã Xuân Sơn, UBND huyện Tân Sơn tổ chức Liên hoan Nghệ thuật quần chúng huyện Tân Sơn.
Gia đình là nơi cuộc sống bắt đầu và cũng là nơi tình yêu không bao giờ kết thúc. Gia đình, hai tiếng thiêng liêng ấy được thể hiện qua các mối quan hệ gắn kết bền chặt giữa...
Ai đó đã từng nói: Có một nơi để về ta gọi là nhà, có những người để yêu thương ta gọi là gia đình, có được cả hai đó là hạnh phúc! Thật hạnh phúc biết bao khi mỗi ngày, ta...
Thế gian có đẹp đến đâu, có thú vị đến đâu, thì nơi bình yên nhất vẫn là nhà, có đủ mẹ cha, có gia đình, ấy là hạnh phúc. Trong ta da diết nỗi nhớ bữa cơm gia đình dân dã, chân...
Khi những cơn mưa rào mùa hạ bất chợt đến rồi đi đỏng đảnh như cô gái mới lớn và những bông phượng vỹ vươn mình thắp lửa khắp sân trường, góc phố, lòng lại nao nao nhớ về thời...
baophutho.vn Tôi còn nhớ ngôi nhà lợp lá tro có những cột lim đen bóng và mấy ô cửa sổ hình chữ nhật nhìn ra mảnh vườn của bà. Một phần tuổi thơ tôi ở đó...
Bao gồm 4 mẫu, bộ tem Kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ đã tạo nên một câu chuyện liên hoàn bằng hình ảnh, xuyên suốt từ quá khứ hào hùng tới tương lại tươi sáng của...
Đêm, hương hoa ngào ngạt cả không gian nhỏ bé khu vườn nhà tỏa ra từ cây lộc mưng (lộc vừng) trước cổng. Sáng ra một lớp hoa đỏ rải thảm trên nền gạch thẫm. Mấy chú ong mật còn...
Một chiều đi ngang những xóm làng, bãi bồi ven sông miên man xanh biếc, mảnh vườn của mẹ lại hiện về sống động trong tôi. Những xa xưa bỗng được đánh thức bởi mùi hương ngày cũ...
Ai sinh ra ở quê thường sẽ sớm làm bạn với nắng. Nắng đi dọc suốt bốn mùa yêu thương. Nhưng có lẽ chỉ có nắng hè mới đủ làm thức dậy tất cả các giác quan để rồi chạm khắc vào...
Một chiều mùa hè mất điện nóng nực, bạn nói nhớ rằng quạt nan ngày xưa vô cùng. Không dưng lòng tôi lúc đó gợn lên bao nhiêu ký ức thật đẹp. Tôi cứ tưởng hình ảnh chiếc quạt...