
{title}
{publish}
{head}
Một chút nắng, một chút gió dịu nhẹ, sắc áo mơ phai và sắc trời cao xanh biếc... Ấy là mùa thu.
Mùa thu - những hàng cây và phố phường khoác lên mình một tấm áo vàng rực rỡ. Vàng tươi của nắng; vàng rực rỡ của những đóa cúc xinh tươi, kiêu hãnh trong gió se; vàng ươm của thị xen trong đám lá xanh...
Mùa thu - người ta dễ dàng tìm thấy những khung cảnh bình yên, ngọt ngào ngay giữa phố phường náo nhiệt. Ấy là khi cái nắng oi ả của mùa hè nhường chỗ cho bầu không khí trong lành và mát mẻ.
Mùa thu - đất trời chợt trở nên dịu dàng, bẽn lẽn như thiếu nữ đang yêu. Trong làn gió hanh hao ấy còn là thoang thoảng mùi mát lành của vài bông sen còn lưu luyến trong đầm, của những lá sen già đậm sắc xanh nhưng vẫn cố nán lại để chờ ấp ủ những hạt cốm mới. Mùa thu còn nồng nàn hương hoa sữa.
Mùa thu sáng nay có gì đó khác lạ, muôn màu hoa khoe sắc như dồn hết nhựa sống nồng nàn tích lũy, chắt lọc qua nắng gió của mùa hạ để có dịp dâng hiến hết mình để tỏa hương, tỏa sắc. Cùng với đó là bao nhiêu loài quả ríu rít mời gọi. Những quả ổi ngả vàng quyện hương trong gió; bưởi căng mình, mọng nước, mát ngọt lắc lư trong vườn như đợi chờ ai; những quả hồng chín mọng...
Mùa thu còn lặng lẽ về với những cơn mưa dầm lai rai, rả rích, mưa cả ngày cả đêm khiến không khí có phần ẩm ướt và mang theo sương mờ se lạnh.
Mùa thu đôi khi cũng làm cho ta chống chếnh bất ngờ bởi nó cũng như một đời người khi đã qua sự nồng nhiệt, sôi nổi, rực rỡ của mùa hạ đến sự điềm tĩnh, đằm sâu của tuổi trung niên, khi mà tầm nhìn, tầm nghĩ được đúc kết, được chắt lọc thành những kinh nghiệm sống.
Tôi đã từng muốn tất cả ngừng lại trong phút giây này, trong phút giây mà tôi hít căng lồng ngực mình, giang rộng vòng tay và khao khát ôm chứa. Trong phút giây mà tôi muốn mình hóa đá, vĩnh viễn, đắm chìm. Trong phút giây mà tâm hồn tôi cũng đang ngân rung một bản đàn bất tuyệt, về yêu thương và tự do.
Những sớm mai trong lành, khi tôi đã - như mùa thu kia - trải qua cái cuồng nhiệt của tuổi trẻ, đủ thời gian chậm rãi để ngắm nhìn những giấc mơ thơ dại, mỉm cười soi mình trong tấm gương và nhận thấy những đau thương, hạnh phúc đã yên ắng nơi khóe mắt, nơi chân tóc, nơi bàn tay hằn những đường gân...
Mùa thu! Nỗi xao động mặt hồ như cộng hưởng cùng mành nắng buông như voan tơ, cùng cả những nhành cây nghiêng với rung rinh tán lá khiến cho cả không gian trước mặt tôi như muốn bay lên, như muốn ngân rung, như muốn cất lời... Thuở ấu thơ, tôi thường tự hỏi, mai này khi đã trưởng thành, khi đã qua nhiều mùa thu, ta sẽ nhớ gì về bè bạn, lớp học, chỗ ngồi của mỗi mùa thu đến? Nhưng thời gian đã trả lời cho tôi, rằng mùa thu vẫn cất giữ vẹn nguyên cho chúng tôi bao nhiêu ký ức.
Mùa thu - mùa dịu dàng đất trời, mùa dịu dàng lòng người, mùa tựu trường, mùa trăng cổ tích huyền nhiệm! Mùa thu là thế đấy. Yêu mùa thu ta sẽ cảm nhận được sự ấm áp, tình yêu thương, niềm hạnh phúc. Và mùa thu cũng luôn mở rộng tấm lòng thương yêu chào đón mọi người. Chỉ như thế thôi cũng sẽ đủ làm cho ta yêu thêm quê hương, đất nước. Mùa thu - mùa dệt bao niềm hạnh phúc trong mỗi chúng ta!
(Theo baohatinh.vn)
Tôi về lại quê nhà giữa mùa hoa bưởi. Hoa nở trắng nhưng bóng dáng bà không còn nữa.
Nước sông quê trong vắt tựa mảnh gương soi bóng hoa gạo đỏ nao lòng, bên những bóng người miền thôn dã hằn in dáng hình dâu bể.
Lao động là vẻ đẹp ẩn sâu trong từng nếp nhăn của tay mẹ, từng hạt mồ hôi thấm ướt lưng áo cha...
Hãy lắng nghe đi, bạn sẽ thấy lời thì thầm của đất. Rất khẽ thôi nhưng đủ để cảm nhận được những nhọc nhằn, vất vả của nhà nông.
Hòa bình, trong suy nghĩ của tôi không mang một màu duy nhất. Nó là bức tranh ghép từ bao sắc màu đời thường...
baophutho.vn Ngày 16/6, Hội Liên hiệp VHNT tỉnh phối hợp với Trường Đại học Hùng Vương tổ chức khai mạc lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn học năm 2025.
- Mở mắt dậy đã 8 giờ sáng. Tùng mở toang cánh cửa sổ đón những tia nắng mai buổi sớm. Mặt trời vẫn đủng đỉnh trước hiên nhà. Cơn gió cuối Thu tràn về như ve vãn từng sợi nắng...